những câu chuyện ma phần 1:
Đây là 1 số chuyện góp nhặt từ rất nhìu
bạn hehe12 giờ đêm nhìn vào gương-có thật 100% :chuyện này do chính mắt
em và cả gia đình thấy.cô em vốn là 1 người hok tin vào ma quỷ,nói là
hok có thật.nghe em nói 12 giờ đêm nhìn vào gương sẽ thấy ma,cô hok
tin,quyết định làm thử.dể chắc ăn,cô em mặc cái đầm trắng dài đến chân
và xõa tóc,mặc cho mọi người khuyên ngăn.đúng 12 giờ đêm,cả nhà đang
ngon giấc thì nghe tiếng cô em hét lên từ dưới tầng hầm(đó là nơi nhà em
cất đồ cũ,có 1 cái gương dài cỡ nguyên 1 chiều dài người lớn).mọi người
chạy xuống thì thấy cô em ngồi bất động dưới sàn,miệng há hốc,mắt vô
hồn nhìn vào tấm gương.mọi người nhìn vào gương,ko thể tin vào mắt
mình:dưới sàn cô em đang ngồi,hình ''người'' bên trong vẫn đứng,đôi mắt
ngầu đỏ,nhìn chằm chặp vào cô em.1 điều khác biệt nữa là:tóc cô em thì
xoăn dài,tóc hình trong gương thì thẳng,che kín mặt chỉ hở ở đôi mắt.mọi
ngừoi hoảng hốt:ba má em vội đỡ cô dậy,mang lên phòng nghỉ,trấn an tinh
thần;bà em thì vội vàng đọc kinh,để cô em ko bị ám.em chạy vội lên theo
bà để đỡ sợ,ko dám ở trong phòng thêm 1 phút nào.ba má cấm ko được vào
phòng đó nữa nếu đi 1 mình và ko có sự cho phép của người lớn kể cả ngày
lẫn đêm.nếu bác nào hok tin cứ về nhà làm thử sẽ biết.P/S : cái này
nhiều người nói rồi nghe ghê ghê chuyện khác ôm
Bữa Em Đang Ngủ Tự Nhiên Bật Ngồi Dậy Em Mới Đi Dô toilet Lúc ra Em
Thấy 1 Người Lạ Mặt Nhìn Em Chằm Chằm Em Sợ Quá La Lên Thì Bóng Người Đó
Biến Mấtchuyện khác :Những chuyện bị ma ám khi ngủ -> là bóng đè
->bình thường -> sẽ thấy ma 100% ->ảo giác ---> cái này tui
gặp thường xuyên -> có những cái cực kì kinh khủng hơn nhiều. Nếu các
bạn thích nghe lần sau sẽ pót 1 bài nhé.
Còn đây là 1 chuyện có thật 100% làm tui rụng tim luôn.
năm
2006 tui đi lính ở Tây Ninh thuộc Sư đoàn 5 Trung đoàn 5 khối trực
thuộc Hậu cần ( nhà bếp), lúc đó tui là tiểu đội trưởng kiêm bếp trưởng.
Tui đả gặp 3 chuyện kỳ lạ:
1. Lúc còn là lính mới, tui thường cùng 1
anh lính củ hút thuốc giờ khuya ( đang gác) . nó hỏi tui "mày hút thuốc
không? tao xuống chuồng heo lấy?" - " dạ hút" - tui trả lời. RỒi nó đi
xuống. tui ngồi ngay chảo cơm đợi. Vừa đợi vừa nhìn sang cửa sổ phòng
ăn. ( phòng có cấu trúc rất dài, nhiều ô cửa sổ) , 1 điều kinh khủng xảy
ra: 1 con người màu xám tro đầu không có tóc, không mũi miệng, chỉ có 2
con mắt màu đen đi ngang chậm rãi ở cửa sổ cuối phòng ăn ( cách tui cỡ 6
mét - rất giống con ma trong thang máy mà có bài post ở đây). tui hết
hồn lại gần thêm 2 bước xem có bị hoa mắt hay không, 1 lần nửa con ma
quái đó đi qua ô cửa sổ thứ 2, lần này tui thật sự thấy rõ mồn một 1 con
người kì dị, kinh khủng. tui lấy hết can đảm ( tui có cảm giác mình rất
dũng cảm khi đó) bứơc đến cửa chính mà con ma đó sắp qua. Nó hoàn toàn
biến mất. Lúc đó tim cứ đập thình thịch, mồ hôi chảy tùm lum, không nói
được lời nào. Cách chơi cầu cơCẦU CƠ chì dành cho ai gan dạ,dám chơi dám
chiu.Sau đây là cách vẽ bàn cầu cơ:
*Lấy tờ giấy A4,viết 24 chữ
cái,sau đó 1 bên viết ra Thần - Thánh - Ma- Quỹ,1 bên thì ghi Đúng -
Sai- Có - Không,còn góc phía dưới thì ghi là thăng . Xong 1 cái
*1 CÁI ĐỒNG TIỀN 2000 hoặc 5000
LƯU Ý NÈ!
* Khi hỏi thì phải nhớ chữ cái để ghép thành câu trả lời
* Không đc chơi hơn 10 lần sẽ bị giảm tuồi tho.
*Cấm khi hỏi xong ko đc suy nghĩ gì trong đầu,(nếu suy nghĩ thì câu trả lời sẽ ko dc chính xác)
*Nhất thiết phải chơi từ 3 người trở lên(nếu chơi 1 người thì sẽ bị nhập)
* Nếu như đồng tiền đi vào chữ quỹ thì hãy nói là THĂNG(ko nên chơi với quỹ)
* Ko dc đẫy đồng tiền,tự đồng tiền tự chạy
*Ko dc chơi ỡ chỗ có phật....v..v
CÂU THẦN CHÚ ĐÂY!
* Khi tìm đủ số ngừoi chơi thì hay chỉ 1 ngón tay lên đồng tiền,và đọc thần chú (CẤM KO ĐƯỢC ĐẪY ĐỒNG TIỀN NHA)
Câu
thần chú là :"Cầu ma quỹ thánh thần trên thiên đàng dưới điện ngục xin
,xin hãy nhập vào đồng xu này,3 nén hương thắp sẵn .Xin mời người lên
chơi xin mời người lên xơi,làm cho cơ quay cờ chạy vòng vòng .Xin mời
người lên chơi,xin mời người cùng xơi .
(CÙNG THỬ ĐI)Sô điện thoại
ma thật 100% :Sau đây là số điện thoại ma do mình tiềm đc.Mình bấm nhầm
số sao lạc vào.Lúc bắt máy nghe tiếng gió hú rồi có tiếng người khóc,rồi
cười.Hu hu hu,ghê wá đi thoai.Đêm ko dám ngủ sợ nó gọi lại.Hu hu hu,ai
ko tin thì gọi thử đi.Sô ĐT ma nè:0904594338.(thật 100%)ko lừa đâu.Số
giả lả 18 số còn cái này thật có 10 số à.Thật 100%
____________________________________________________________
những câu chuyện ma phần 2:
Đây là những câu chuyện đc góp nhặt từ rất nhiều người
Hồn ma tố giác kẻ sát nhân
Theo
sự tin tưởng của nhiều người, việc ma xuất hiện thường không nhằm mục
đích cố định nào. Tuy nhiên, đã có nhiều trường hợp được ghi nhận cho
thấy những hồn ma đã đóng một vai trò tích cực trong việc phát giác và
ngăn ngừa tội phạm.
Một trong những trường hợp nổi tiếng nhất là vụ ám sát tại lâu đài Cawood, một lâu đài cổ bên Anh. Chuyện được kể lại như sau:
Cách
đây nhiều năm, một buổi trưa thứ ba, tháng Tư, một người đàn ông tên là
Lư Thao (Lofthouse) đi làm đồng gần lâu đài Cawood.
Sau khi tưới mấy luống rau, Lư Thao đi tới một cái ao gần bên, định lấy thêm một thùng nước nữa.
Trong
lúc đang đi, đột nhiên anh nhận thấy có một thiếu phụ đi trước anh mấy
bước, mà chỉ thoáng nhìn Lư Thao cũng nhận ra đó là người chị vợ.
Ngạc
nhiên vì chồng của bà này, Uy Liêm (William), nói rằng vợ ông ta đã về
thăm nhà từ chiều hôm trước, Lư Thao bèn rảo bước tính qua mặt để hỏi
chuyện, nhưng dù cố đi lẹ tới đâu đi nữa, người đàn bà phía trước vẫn
luôn giữ một khoảng cách cố định, dù không có vẻ bước vội vã hơn.
Lư
Thao bèn đi lẹ hơn nữa, gần như chạy, nhưng khoảng cách giữa hai người
vẫn không thay đổi cho tới khi người đàn bà đi tới bờ ao, nơi Lư Thao
định tới để lấy nước.
Ngồi xuống cạnh bờ ao, người đàn bà thả một
vật màu trắng xuống nước đong đưa qua lại. Vật này có vẻ hơi mờ mờ và
khó nhận nhưng Lư Thao linh cảm rằng đó là một đưá bé. Bà Uy Liêm có một
đứa con mới được vài tháng.
Trong lúc Lư Thao chuẩn bị bước tới hỏi
người chị vợ xem tại sao bà ta không về thăm nhà mà lại ngồi đây thì
người đàn bà đột nhiên biến mất khiến Lư Thao hết sức hoang mang.
Thử ngắt vào tay một cái, Lư Thao thấy đau. Anh bèn dụi mắt nhìn quanh nhưng chẳng thấy gì.
Tin
rằng mình vừa nhìn thấy một hồn ma, và linh cảm điều gì hết sức bất
thường, Lư Thao vội bỏ việc đồng áng chạy về thông báo những gì vừa xẩy
ra cho Uy Liêm.
Vừa gặp mặt người anh cột chèo, Lư Thao hỏi dồn dập:
-
Uy Liêm, chuyện gì đã xẩy ra cho vợ con anh? Anh nói với tôi là họ về
bên ngoại chơi. Nhưng chỉ cách đây mấy phút tôi nhìn thấy cả hai ngồi
bên bờ ao gần lâu đài Cawood. Tôi linh cảm rằng họ đã bị hại. Anh có
biết gì về việc này hay không?
Mặt Uy Liêm đột nhiên nhợt nhạt như
tờ giấy trắng, lập bà lập bập nói rằng theo chỗ anh ta được biết, vợ con
anh ta còn đang ở bên ngoại, mấy hôm nữa mới về.
Thái độ hoảng hốt
và những lời nói ấp úng của Uy Liêm khiến Lư Thao tin rằng anh ta nói
láo, Lư Thao bèn tới gặp các viên chức sở tại trình bày tự sự. Giới hữu
trách bèn cho người tới gặp Uy Liêm. Sau khi nói chuyện với anh ta, các
viên chức thẩm quyền quyết định cho lệnh tát cạn nước ao.
Vì cái ao không sâu lắm nên hầu như ngay sau đó người ta tìm thấy xác hai mẹ con bà Uy Liêm dưới đáy.
Uy
Liêm bị treo cổ lập tức, nhưng người ta không hiểu liệu kẻ sát nhân có
phải đền tội hay không nếu hồn ma vợ hắn không hiện lên tố cáo nội vụ?
Một câu chuyện khác liên hệ tới hồn ma và tội phạm đã xẩy ra tại Guilsborough, một ngôi làng cổ ở bên Anh vào năm 1764.
Đầu
năm 1764, một khuôn mặt quen thuộc với cư dân trong làng này là một
người bán hàng rong tên là Lỗ Thi (Scottie). Đã từ nhiều năm qua, cứ mỗi
sáu bẩy tuần lễ, Lỗ Thi lại tới ngôi làng này một lần và lần cuối cùng
ông ta tới đây là vào tháng Hai hoặc tháng Ba.
Nhiều tháng sau không
thấy Lỗ Thi trở lại, dân làng thắc mắc không hiểu chuyện gì đã xẩy ra
cho người bán hàng rong quen thuộc này. Bất ngờ, một câu chuyện lạ lùng
xẩy ra rọi một tia sáng vào sự vắng mặt bất thường của Lỗ Thi.
Một
hôm, bà hiệu trưởng trường làng thoáng nghe một nam sinh tên là Sa Mạc
đe dọa một bạn đồng học trong một cuộc cãi lộn rằng cậu ta sẽ đối xử với
người bạn học giống như cha cậu đối xử với Lỗ Thi.
Nghi ngờ lời đe
doạ này có liên hệ tới sự vắng mặt bất thường của Lỗ Thi, bà hiệu trưởng
cho gọi Sa Mạc lên văn phòng, hỏi cậu bé xem lời đe doạ của cậu có ý
nghĩa gì.
Khi cậu bé từ chối tiết lộ, bà bèn nhốt cậu ta vào tủ trước khi mời các hương chức trong làng tới.
Sau
khi bị vặn hỏi hồi lâu, Sa Mạc bèn thuật lại câu chuyện như sau: Vào
buổi chiều cuối cùng mà dân làng thấy Lỗ Thi, sau khi rời ngôi làng
Guilsborough, người bán hàng rong này đã ghé lại nhà cậu, nằm trong một
thung lũng cô đơn không cách xa ngôi làng là mấy.
Khi Lỗ Thi tới nơi, cha cậu bé đang tiếp hai người bạn, Ba Râu và Tư Búa, hai tên bất lương nổi tiếng trong vùng.
Khi
biết Lỗ Thi đã thu được một món tiền hàng khá lớn trong ngày hôm đó, cả
ba bèn quyết định làm thịt người bán hàng rong bất hạnh này.
Chúng
phục rượu cho Lỗ Thi đến lúc say mèm trước khi hạ sát ông này một cách
thật khủng khiếp: Chúng cắt tử thi người bán hàng rong thành nhiều mảnh
nhỏ trước khi bỏ vào lò gạch đốt thành than.
Cậu bé Sa Mạc khai rằng
lúc đó, cậu và đứa em trai, qua một cái lỗ nhỏ trên lầu, đã chứng kiến
tận mắt vụ án mạng từ đầu đến cuối nhưng vì quá kinh hoàng nên không dám
cục cựa.
Sau lời khai của Sa Mạc, các hương chức bèn kéo nhau tới
nhà cậu bé. Biết nội vụ đã vỡ lở, mẹ cậu bèn hợp tác với nhà chức trách,
xác nhận câu chuyện của Sa Mạc.
Ba tên sát nhân bị bắt giữ, xét xử và bị treo cổ dù cả ba vẫn chối tội đến giây phút cuối.
Buổi
tối sau ngày ba phạm nhân bị hành hình, vị linh mục tại khám đường
Northampton, nơi ba can phạm bị giam giữ, ngồi trầm ngâm trong phòng đọc
sách thắc mắc không biết có phải bộ ba này đã thực sự sát hại Lỗ Thi
hay không. Ông thắc mắc vì dân làng đồn rằng vụ này do chính mẹ cậu bé
dàn cảnh vì hai vợ chồng bà ta luôn luôn lục **c. Ngoài ra, việc cả ba
phạm nhân đều không nhận tội khiến vị linh mục cảm thấy hết sức nghi
ngờ.
Ông ngả lưng xuống ghế và trong khi đầu óc đang đặt ra một vài
giả thuyết thì đột nhiên một luồng hơi lạnh khiến ông rùng mình và có
cảm tưởng như có người lạ mặt vừa xuất hiện trong phòng.
Ngước mắt nhìn lên, ông ngạc nhiên khi thấy một người đàn ông đang đứng ở phía bên kia bàn.
Thoạt
tiên, ánh nến mù mờ khiến vị linh mục không nhìn rõ được người đối
diện, nhưng sau khi định thần nhìn kỹ, ông kinh hoàng khi nhận ra người
này chính là Ba Râu, kẻ mới bị treo cổ 24 tiếng đồng hồ trước đó.
Vị linh mục mở miệng toan lên tiếng nhưng nỗi kinh hoàng khiến ông nói chẳng nên lời.
Ông ở trong trạng thái gần như bất tỉnh khi người đối diện khởi sự lên tiếng:
-
Tôi là Ba Râu. Tôi tới đây để nhờ ngài thông báo với tất cả mọi người
rằng chính ba đứa chúng tôi chịu trách nhiệm về cái chết của Lỗ Thi.
Chúng tôi đã hạ sát ông ta đúng như lời thằng bé Sa Mạc và mẹ nó khai
trình.
Nếu ngài muốn được minh chứng rằng đây là những lời nói chân
thành của Ba Râu, và ngài không hề mơ ngủ, xin ngài hãy ra tới cánh đồng
ngay phía sau nhà Sa Mạc, đào dưới gốc cây thông thứ ba ngay cạnh cái
máy bơm nước, ngài sẽ tìm thấy một cái hộp trong đó có cái nhẫn của Lỗ
Thi.
Ngài sẽ nhận diện cái nhẫn này một cách dễ dàng vì trên nhẫn có
khắc hàng chữ “Những kẻ nào ăn cướp của ta sẽ bị treo cổ”. Và lời cảnh
cáo này đã trở thành sự thực.
Xin ngài giúp chúng tôi làm sáng tỏ
việc này, vì chỉ có thế, những linh hồn đầy tội lỗi của chúng tôi mới có
thể siêu thoát được. Dứt lời, người đàn ông bước lui và đột nhiên tan
biến vào bóng đêm. Ngọn nến đột nhiên bùng sáng và mọi việc trở lại bình
thường.
Sáng hôm sau, vị linh mục tới cánh đồng phía sau nhà Sa
Mạc, đào dưới gốc cây thông thứ ba bên cạnh cái máy bơm nước. Phía dưới
là một cái hộp trong đựng cái nhẫn của Lỗ Thi với lời cảnh cáo mà hồn ma
Ba Râu đã nhắc tới vào đêm hôm trước.
Một trường hợp lạ lùng khác, không thể cắt nghĩa được, đã giúp ngăn chận được một án mạng.
Vào
đầu thế kỷ 20, một đêm nọ, một người đàn ông tên là Thành Tân nằm mơ
thấy ông đang đứng ở trong ngôi vườn sau nhà, chờ đợi một cái gì sắp xẩy
ra mà ông không biết.
Một lúc sau, ông nghe có tiếng người nói, và
dưới ánh trăng, ông nhận ra đó là người làm vườn và cô đầu bếp của ông.
Hai người đang nói chuyện có vẻ say sưa thì đột nhiên người làm vườn
chụp cổ cô gái, đè cô xuống đất xiết cổ tới khi cô gái tắt thở trước khi
ném xác cô xuống một cái hố.
Quá kinh hoàng, ông Thành Tân toan chạy tới thì... giật mình thức giấc, mồ hôi đầm đìa như tắm.
Giấc
mơ khiến ông trằn trọc hồi lâu mới ngủ lại được, nhưng khi vừa chợp
mắt, ông lại nằm mơ y hệt giấc mơ lúc trước và cũng choàng tỉnh khi toan
chạy tới cứu cô gái.
Lần này, ông không ngủ lại nữa mà quyết định
cầm đèn ra vườn sau, nơi người làm vườn xiết cổ cô gái trong giấc mơ của
ông xem có gì lạ hay không.
Khi vừa xuống tới nhà bếp, ông ngạc
nhiên nhìn thấy cô đầu bếp, ăn mặc giống hệt như trong giấc mơ của ông,
đang chuẩn bị đi đâu thì phải.
Ông bèn hỏi cô gái xem cô tính đi đâu vào đêm hôm khuya khoắt như vậy (lúc đó là ba giờ sáng).
Cô đầu bếp bẽn lẽn nói rằng cô đang chờ người làm vườn đánh xe ngựa tới đưa cô sang làng bên làm đám cưới.
Ông
Thành Tân bèn nói với cô rằng ông không phản đối việc cô kết hôn với
người làm vườn, nhưng ông không muốn thấy cô ra đi vào lúc nửa đêm nửa
hôm như vậy với một người đàn ông.
Cô gái tuy sợ chủ, nhưng trước một việc quan trọng tới cả cuộc đời cô, cô không biết phải làm sao nên có vẻ ngần ngừ.
Thông cảm điều đó, ông Thành Tân yêu cầu cô gái nán lại một chút, chờ ông nói chuyện với người làm vườn trước đã.
Rồi
ông vội vã bước ra tận cửa vườn nhìn quanh nhưng không thấy bóng một
chiếc xe ngựa nào hết. Trong khi đang tính trở vào nhà thì ông nghe có
tiếng ịch ịch như tiếng đào đất.
Lần theo hướng tiếng động, ông thấy người làm vườn đang hối hả đào một cái hố.
Cảm
thấy chắc chắn rằng giấc mơ đã báo cho ông biết về một vụ án mạng sắp
xẩy ra, ông phóng tới chụp vai người làm vườn. Anh ta vùng vẫy quyết
liệt nhưng khi nhận thấy người chụp vai anh là ông Thành Tân, anh ta
bèn... ngất xỉu.
Câu chuyện không cho biết vụ hôn nhân có thành hay
không - mà theo câu chuyện kể lại có lẽ là không, vì người làm vườn
không còn làm việc với ông Thành Tân nữa trong khi cô đầu bếp vẫn ở lại
và hết sức cám ơn ông chủ sau khi được nghe ông thuật lại giấc mơ hãi
hùng của ông.
Ma quá giang
Nhiều người đi trên đường
khuya, vắng đôi khi bắt gặp ma và có khi trông rõ như người thật nên đôi
lúc lại không nghĩ rằng mình gặp ma...
Dee Goss, người đã quả quyết
mình trông thấy hồn ma đã mô tả lại như sau: "Tôi thấy con ma đội mũ
trùm đầu, điều khủng khiếp là không có chân nên trông như lơ lững, trôi
nổi dật dờ ngang qua con đường ngay trước mặt chúng tôi. Tôi đã thấy
hình ảnh này rất rõ, có thể phân biệt từ chi tiết".
Vào những năm
1976, 1978, hồn ma trên còn được thấy lại nhiều lần trên đường và mới
đây một hình ảnh về hồn ma với mũ trùm đầu lại xuất hiện và nhiều người
đã thấy rõ ràng ngay trên con đường vòng của xa lộ gần cầu Stocks ở phía
Nam Yourkshire (Anh Quốc). Hai người tuần cảnh ban đêm đã thấy một hồn
ma với mũ trùm đầu (giống như hình ảnh đã thấy ở nhiều nơi) trên cầu
Pearoyd, ngoài ra có đêm một trong hai người lại còn thấy một hình ảnh
lạ lùng kỳ dị khi giữa đêm khuya thanh vắng bỗng có ba đứa bé im lặng
nhảy múa quanh cột điện cao thế.
Trong Modern Mysteries of Britain
còn ghi nhận những sự kiện đáng lưu ý về hồn ma xuất hiện trên đường, ở
đây có sự khác biệt và linh hoạt hơn. Ấy là ma đón đường và xin quá
giang (người Mỹ và người Anh thường gọi là Phantom Hitch Hiker). Sau đây
là vài trường hợp có thật xảy ra:
Năm 1951, tại Lakenheath, căn cứ
không quân ở Suffok, một cảnh sát đã lái xe quanh căn cứ vào ban đêm và
đã thấy một phi công trong bộ quân phục xuất hiện giữa đường và làm hiệu
muốn quá giang xe. Người cảnh sát dừng xe lại để cho viên phi công bước
lên. Viên phi công này xin mồi lửa điếu thuốc, một khi ngọn lửa từ hộp
quẹt lóe lên thì viên phi công biến mất, người cảnh sát kinh ngạc và rợn
tóc gáy khi thấy cái ghế ngồi trong xe, nơi mà viên phi công vừa ngồi
trống rỗng một cách dễ sợ. Về sau, qua cuộc điều tra, người ta được biết
ở góc căn cứ này trước đã xảy ra một tai nạn thảm khốc, một chiếc quân
xa đã đâm sầm vào một viên phi công trẻ tuổi đang trên đường đi bộ đến
căn cứ. Nhìn ảnh chụp người lính Không Quân này, người cảnh sát lái xe
đêm ấy đã khẳng định rằng đó chính là người đã xin quá giang và đã biến
mất sau đó.
Trường hợp tương tự cũng đã xảy ra tại Oklahoma (Hoa Kỳ)
vào mùa đông năm 1965. Lúc đó cô Mae Doria đang lái xe chạy trên xa lộ
20 hướng đông của đường Claremore thì gặp một cậu bé trạc độ 12 tuổi
đứng bên đường đưa tay khoác khoác ra dấu chận xe lại, Mae hỏi cậu bé
muốn về đâu, cậu bé đưa tay chỉ về phía trước và nói: "Nhà cháu ở đầu
kia kìa". Cô Mae để cậu bé ra ngồi ở ghế sau, họ nói chuyện với nhau cho
đến khi xe đến gần Pryor thì cậu bé ngỏ ý muốn xuống xe ở vị trí cống
nước lớn gần đó. Khi đó Mea chạy xe chậm lại, cô lấy là lạ vì vùng này
chẳng có nhà cửa gì cả còn cây cối thì lưa thưa, có nơi trơ trụi hoang
vu vắng vẻ vô cùng. Khi đó, Mae Doria hỏi cậu bé: "Nhà cháu ở đâu?" cậu
bé lại chỉ tay về phía trước và trả lời: "Nhà cháu ở đầu kia kìa!". Cô
Mae Doria quay mặt về hướng mà cậu bé vừa chỉ nhưng chẳng thấy nhà cửa
nào ngoài vùng đồng trống. Cô ngạc nhiên quay lại thì không thấy cậu bé ở
trong xe nữa. Qúa kinh ngạc cô vội ngừng xe lại. Vậy cậu bé ra khỏi xe
khi nào? Cô Mae Doria cảm thấy hoang mang, cô cứ nghĩ là cậu bé đã nhảy
ra khỏi xe rồi nhưng tại sao cửa xe vẫn còn đóng chặt? Cô lái xe chạy
quanh nhiều vòng nơi vùng đồng trống cạnh xa lộ nhưng vô ích, hình bóng
cậu bé vẫn biệt tăm... Điều kỳ lạ là lúc ấy cô không cảm thấy điều gì
khiến phải lo sợ hay kinh hãi cả. Nhưng sau đó cô mới cảm thấy rờn rợn
trong người.
Hai năm sau, nhân lúc rảnh rỗi, gặp người đi thu tiền
hơi đốt, cô Mae Doria kể cho anh ta nghe chuyện liên hệ đến việc cô gặp
cậu bé quá giang và biến mất một cách lạ lùng ngày nào thì người này cho
biết cậu bé mà cô gặp đã chở đi một đoạn đường là chuyện có thật và
nhiều người lái xe qua đó cũng đã gặp trường hợp tương tự nghĩa là cậu
bé xuất hiện xin quá giang xe về nhà nhưng nửa đường thì biến mất. Người
đi thu tiền hơi đốt nói:
- "Tôi đã nghe chuyện về cậu bé này từ
lâu. Đó chính là một hồn ma và sự việc này xảy ra từ lâu rồi, từ năm
1936 chớ không phải mới đây... "chuyện khác :Đây là một câu chuyện của
bạn chị tôi,bạn chị tôi có người yêu thường hay đi chơi đêm.Một hôm,
đang đi trên đường về nhà(phải đi ngang qua nghĩa địa >"<) thì
người yêu bạn chị tôi bỗng thấy 1 cô gái, mặc áo trắng và tóc xõa
dài,tuy thấy hơi rợn nhưng ban trai bạn chị tôi cũng kô tin có ma
thật(chỉ nghĩ là có ai đó mặc bộ đó để dọa người thôi).Xong, cô gái tiến
gần đến chỗ ban trai bạn chị tôi và nói:"em ơi, đèo giúp chị về nhà
với",bạn trai bạn chị tôi hỏi:"thế nhà chị ở đâu", cô gái kô nói, chỉ
bảo là đèo giúp về.Bắt đầu cảm thấy sợ,nhưng vẫn đèo cô gái đi.Đến gần
nhà mình, bạn trai bạn chị tôi bảo:"chị ơi, muộn lắm rồi, em phải về kô
bố mẹ mắng", thế là bạn trai bạn chị tôi cho tôi gái xuống và phóng
thẳng vào nhà.Vào nhà xong, ban trai bạn chị tôi gọi điện cho bạn chị
tôi và nói đã nhìn thấy ma.Một lúc sau, cô gái gọi cửa nhà ban trai bạn
chị tôi, bạn trai bạn chị tôi ra mở cửa, cô gái nói:"em ơi, đã giúp thì
giúp cho chót, sắp đến nhà chị rồi".Lúc đó có cả bạn và bố mẹ bạn trai
chị tôi và họ đều nhìn thấy cô gái.Cảm thấy rợn, bạn của bạn trai bạn
chị tôi thay nhau nói với cô gái:" chị ơi, để bọn em đèo chị về cho".Cô
gái kô nói gì rồi đi mất.Sáng hôm sau, bạn trai bạn chị tôi bị tai nạn
xe rồi chết(kô bít là thật kô nhưng bạn trai của bạn chị tôi chết là có
thậtchuyện khác :Chuyện này đã xảy ra 4 năm về trước, chuyện là thế này
gần nhà mình có 1 cư xá (thực ra hồi giải phóng đây là bệnh viện nhà bảo
sanh sau đó chuyển thành cư xá cho người ta thuê phòng). Bệnh viện này
gồm 4 tầng, nhưng chỉ có tầng trệt là có người thuê thôi, 3 tầng còn lại
vẫn bỏ trống, mặt bằng bệnh viện là tiệm rửa xe.Hồi đó mình, chị
mình,anh trông tiệm rửa xe (bf của chị mình hồi đó), và 2,3 người thuê
phòng ở đó thường hay lên tận lầu 3 chơi bài, mua đồ lên đó ăn. tầng
trên cùng thì không dám lên vì còn rất nhiều đồ của bệnh viện chưa ai
dọn dẹp, mỗi lần lên đó chơi cả đám thường hay nghe tiếng rớt đồ lạch
cạch lạch cạch nhưng ko ai sợ cả cho đó là do chuột quậy thôi. Rùi tới
một hôm cúp điện, cả đám lại rủ nhau chơi bài nữa, lúc này đã là gần 9h
tối, cả đám dọn bàn ra ngay giữa bãi rửa xe ngồi thắp đèn cầy chơi bài,
chỗ mình ngồi chơi bài nằm cách cầu thang khoảng 10m thì phải,mà hướng
mình ngồi lại hướng ngay cầu thang mới ác chứ, lúc này không gian đang
rất yên tĩnh và âm u chỉ lấp lánh ánh sáng của mấy cây đèn,tiếng cười
nói nhỏ nhẹ, cả đám lại nghe tiếng lạch cạch nữa nhưng vẫn tỏ ra ko có
chuyện gì như thường lệ, cho đến khi mình nhìn thấy một bóng đen mập mờ
ko rõ hình hài cứ bay chầm chậm lên xuống giữa cầu thang lúc đó mình cứ
nhìn chằm chằm phía cầu thang xem phải mình hoa mắt ko (lúc đó nếu mà
bóng đen đó bay tới chắc mình là người dọt trước nói ko nên lời), rùi
mình khều khều chị mình kêu nhìn thử xem có thấy gì ko thì chị mình nói
nhỏ là em cứ chơi đi đừng nhìn nữa chơi xong ván này chị em mình về
--> hiểu rùi đó. kể từ lần đó cả đám ko còn ra đây chơi vào ban đêm
nữa, đến giờ thì bệnh viện này đã cho sinh viên thuê động nghẹt rùi
Còn
nhiều chuyện về ma, quỷ, và cả thần linh có thật nữa nhưng chuyện này
là mình chứng kiến tận mắt.chuyện khác :Đây là câu chuyện thật 100% của
chính tôi:
Hum qua(24/5/08) khoảng 8h tối, tôi cùng người chị họ và
đứa em(xin phép được dấu tên)rủ nhau đi chơi ĐT(điện tử).Chỗ tôi cũng có
một hàng gần nhà nhưng bà chị họ tôi bảo sợ mẹ nên sang bên đường
chơi.Ở bên đường có 3 hàng lận nhưng chị họ tôi lại bảo ngồi mấy hàng
ngoài mẹ vẫn phát hiện ra nên chúng tôi quyết định vào hàng sâu nhất để
ngồi.thế là chúng tôi mải miết chơi kô biết giờ giấc.Đến khoảng 11h,
thấy muộn nên chúng tôi tính tiền đi về.Nhìn sang bên tay trái của tôi
tối đen như mực...bên tay phải thì có chỗ có đèn nhưng tối, kô một bóng
người...vừa đi chúng tôi vừa nghe thấy tiếng *** sủa,còn có cả tiếng gà
gáy nữa, chị tôi bảo nghe thấy *** sủa là có ma vì *** nhìn thấy
ma...chị họ tôi bảo là:"mài đừng có chạy kô ma nó bắt đi đấy". Nhưng vừa
đi khoảng 2..3s sau thì tự nhiên bà chị họ tôi chạy như điên...tôi và
đứa em đâm sợ nên chạy theo.Thế là cả 3 chúng tôi chạy như ma đuổi, vừa
chạy vừa nhìn lại đằng sau xem có ai chay theo mình kô...Cả tối hum đó,
tôi kô ngủ được, nhà tôi ngủ lúc nào cũng thấy như ai đó lên xuống cầu
thang.Thật ra, chuyện đó vẫn diễn ra hàng ngày...Theo thường lệ tôi
thường để dép đi ở nhà ngay trước mặt(tất nhiên phải sau tấm màn
rồi).Tôi bỗng dưng thấy lạnh sống lưng và bắt đầu thấy sợ, nên tôi cố
chùm chăn lên đầu dù nó nóng toát hết cả mồ hôi...Bỗng dưng, ở chỗ dép
của tôi, thấy một cái chân màu trắng toát như đang xỏ vào chiếc
dép...tôi bát đầu cảm thấy sợ đến cực độ...cố nhắm mắt nhưng coi là theo
phản ứng thông thường, tôi quay vào chỗ mẹ tôi và cố ôm mẹ.Nhưng kô
hiểu vì sa0,người mẹ tôi lạnh toát, lúc tôi nhìn lên là 1 người khác,
một người phụ nữ tóc rất dài và có con mắt đỏ ngầu nhìn tôi chằm chằm,
chỉ nhìn thấy mắt vì tóc đã che hết mặt. Tôi cố nhắm mắt, cố nghĩ đấy
chỉ là một giấc mơ nhưng bỗng dưng cổ tôi cảm thấy đau nhói, tôi cố mở
mắt ra và k0n ma đó đang bóp cổ tôi rất chặt...chặt đến nỗi kô cử động
được, kô nói lên được câu gì. Bỗng dưng tôi bị bật dậy, hóa ra đấy chỉ
là một giấc mơ.Nhưng lúc tôi đậy, người tôi toát hết mồ hôi và tôi vẫn
còn cảm giác nhói ở cổ...Có lẽ tôi đã bị ám ảnh
Đây là 1 số chuyện góp nhặt từ rất nhìu
bạn hehe12 giờ đêm nhìn vào gương-có thật 100% :chuyện này do chính mắt
em và cả gia đình thấy.cô em vốn là 1 người hok tin vào ma quỷ,nói là
hok có thật.nghe em nói 12 giờ đêm nhìn vào gương sẽ thấy ma,cô hok
tin,quyết định làm thử.dể chắc ăn,cô em mặc cái đầm trắng dài đến chân
và xõa tóc,mặc cho mọi người khuyên ngăn.đúng 12 giờ đêm,cả nhà đang
ngon giấc thì nghe tiếng cô em hét lên từ dưới tầng hầm(đó là nơi nhà em
cất đồ cũ,có 1 cái gương dài cỡ nguyên 1 chiều dài người lớn).mọi người
chạy xuống thì thấy cô em ngồi bất động dưới sàn,miệng há hốc,mắt vô
hồn nhìn vào tấm gương.mọi người nhìn vào gương,ko thể tin vào mắt
mình:dưới sàn cô em đang ngồi,hình ''người'' bên trong vẫn đứng,đôi mắt
ngầu đỏ,nhìn chằm chặp vào cô em.1 điều khác biệt nữa là:tóc cô em thì
xoăn dài,tóc hình trong gương thì thẳng,che kín mặt chỉ hở ở đôi mắt.mọi
ngừoi hoảng hốt:ba má em vội đỡ cô dậy,mang lên phòng nghỉ,trấn an tinh
thần;bà em thì vội vàng đọc kinh,để cô em ko bị ám.em chạy vội lên theo
bà để đỡ sợ,ko dám ở trong phòng thêm 1 phút nào.ba má cấm ko được vào
phòng đó nữa nếu đi 1 mình và ko có sự cho phép của người lớn kể cả ngày
lẫn đêm.nếu bác nào hok tin cứ về nhà làm thử sẽ biết.P/S : cái này
nhiều người nói rồi nghe ghê ghê chuyện khác ôm
Bữa Em Đang Ngủ Tự Nhiên Bật Ngồi Dậy Em Mới Đi Dô toilet Lúc ra Em
Thấy 1 Người Lạ Mặt Nhìn Em Chằm Chằm Em Sợ Quá La Lên Thì Bóng Người Đó
Biến Mấtchuyện khác :Những chuyện bị ma ám khi ngủ -> là bóng đè
->bình thường -> sẽ thấy ma 100% ->ảo giác ---> cái này tui
gặp thường xuyên -> có những cái cực kì kinh khủng hơn nhiều. Nếu các
bạn thích nghe lần sau sẽ pót 1 bài nhé.
Còn đây là 1 chuyện có thật 100% làm tui rụng tim luôn.
năm
2006 tui đi lính ở Tây Ninh thuộc Sư đoàn 5 Trung đoàn 5 khối trực
thuộc Hậu cần ( nhà bếp), lúc đó tui là tiểu đội trưởng kiêm bếp trưởng.
Tui đả gặp 3 chuyện kỳ lạ:
1. Lúc còn là lính mới, tui thường cùng 1
anh lính củ hút thuốc giờ khuya ( đang gác) . nó hỏi tui "mày hút thuốc
không? tao xuống chuồng heo lấy?" - " dạ hút" - tui trả lời. RỒi nó đi
xuống. tui ngồi ngay chảo cơm đợi. Vừa đợi vừa nhìn sang cửa sổ phòng
ăn. ( phòng có cấu trúc rất dài, nhiều ô cửa sổ) , 1 điều kinh khủng xảy
ra: 1 con người màu xám tro đầu không có tóc, không mũi miệng, chỉ có 2
con mắt màu đen đi ngang chậm rãi ở cửa sổ cuối phòng ăn ( cách tui cỡ 6
mét - rất giống con ma trong thang máy mà có bài post ở đây). tui hết
hồn lại gần thêm 2 bước xem có bị hoa mắt hay không, 1 lần nửa con ma
quái đó đi qua ô cửa sổ thứ 2, lần này tui thật sự thấy rõ mồn một 1 con
người kì dị, kinh khủng. tui lấy hết can đảm ( tui có cảm giác mình rất
dũng cảm khi đó) bứơc đến cửa chính mà con ma đó sắp qua. Nó hoàn toàn
biến mất. Lúc đó tim cứ đập thình thịch, mồ hôi chảy tùm lum, không nói
được lời nào. Cách chơi cầu cơCẦU CƠ chì dành cho ai gan dạ,dám chơi dám
chiu.Sau đây là cách vẽ bàn cầu cơ:
*Lấy tờ giấy A4,viết 24 chữ
cái,sau đó 1 bên viết ra Thần - Thánh - Ma- Quỹ,1 bên thì ghi Đúng -
Sai- Có - Không,còn góc phía dưới thì ghi là thăng . Xong 1 cái
*1 CÁI ĐỒNG TIỀN 2000 hoặc 5000
LƯU Ý NÈ!
* Khi hỏi thì phải nhớ chữ cái để ghép thành câu trả lời
* Không đc chơi hơn 10 lần sẽ bị giảm tuồi tho.
*Cấm khi hỏi xong ko đc suy nghĩ gì trong đầu,(nếu suy nghĩ thì câu trả lời sẽ ko dc chính xác)
*Nhất thiết phải chơi từ 3 người trở lên(nếu chơi 1 người thì sẽ bị nhập)
* Nếu như đồng tiền đi vào chữ quỹ thì hãy nói là THĂNG(ko nên chơi với quỹ)
* Ko dc đẫy đồng tiền,tự đồng tiền tự chạy
*Ko dc chơi ỡ chỗ có phật....v..v
CÂU THẦN CHÚ ĐÂY!
* Khi tìm đủ số ngừoi chơi thì hay chỉ 1 ngón tay lên đồng tiền,và đọc thần chú (CẤM KO ĐƯỢC ĐẪY ĐỒNG TIỀN NHA)
Câu
thần chú là :"Cầu ma quỹ thánh thần trên thiên đàng dưới điện ngục xin
,xin hãy nhập vào đồng xu này,3 nén hương thắp sẵn .Xin mời người lên
chơi xin mời người lên xơi,làm cho cơ quay cờ chạy vòng vòng .Xin mời
người lên chơi,xin mời người cùng xơi .
(CÙNG THỬ ĐI)Sô điện thoại
ma thật 100% :Sau đây là số điện thoại ma do mình tiềm đc.Mình bấm nhầm
số sao lạc vào.Lúc bắt máy nghe tiếng gió hú rồi có tiếng người khóc,rồi
cười.Hu hu hu,ghê wá đi thoai.Đêm ko dám ngủ sợ nó gọi lại.Hu hu hu,ai
ko tin thì gọi thử đi.Sô ĐT ma nè:0904594338.(thật 100%)ko lừa đâu.Số
giả lả 18 số còn cái này thật có 10 số à.Thật 100%
____________________________________________________________
những câu chuyện ma phần 2:
Đây là những câu chuyện đc góp nhặt từ rất nhiều người
Hồn ma tố giác kẻ sát nhân
Theo
sự tin tưởng của nhiều người, việc ma xuất hiện thường không nhằm mục
đích cố định nào. Tuy nhiên, đã có nhiều trường hợp được ghi nhận cho
thấy những hồn ma đã đóng một vai trò tích cực trong việc phát giác và
ngăn ngừa tội phạm.
Một trong những trường hợp nổi tiếng nhất là vụ ám sát tại lâu đài Cawood, một lâu đài cổ bên Anh. Chuyện được kể lại như sau:
Cách
đây nhiều năm, một buổi trưa thứ ba, tháng Tư, một người đàn ông tên là
Lư Thao (Lofthouse) đi làm đồng gần lâu đài Cawood.
Sau khi tưới mấy luống rau, Lư Thao đi tới một cái ao gần bên, định lấy thêm một thùng nước nữa.
Trong
lúc đang đi, đột nhiên anh nhận thấy có một thiếu phụ đi trước anh mấy
bước, mà chỉ thoáng nhìn Lư Thao cũng nhận ra đó là người chị vợ.
Ngạc
nhiên vì chồng của bà này, Uy Liêm (William), nói rằng vợ ông ta đã về
thăm nhà từ chiều hôm trước, Lư Thao bèn rảo bước tính qua mặt để hỏi
chuyện, nhưng dù cố đi lẹ tới đâu đi nữa, người đàn bà phía trước vẫn
luôn giữ một khoảng cách cố định, dù không có vẻ bước vội vã hơn.
Lư
Thao bèn đi lẹ hơn nữa, gần như chạy, nhưng khoảng cách giữa hai người
vẫn không thay đổi cho tới khi người đàn bà đi tới bờ ao, nơi Lư Thao
định tới để lấy nước.
Ngồi xuống cạnh bờ ao, người đàn bà thả một
vật màu trắng xuống nước đong đưa qua lại. Vật này có vẻ hơi mờ mờ và
khó nhận nhưng Lư Thao linh cảm rằng đó là một đưá bé. Bà Uy Liêm có một
đứa con mới được vài tháng.
Trong lúc Lư Thao chuẩn bị bước tới hỏi
người chị vợ xem tại sao bà ta không về thăm nhà mà lại ngồi đây thì
người đàn bà đột nhiên biến mất khiến Lư Thao hết sức hoang mang.
Thử ngắt vào tay một cái, Lư Thao thấy đau. Anh bèn dụi mắt nhìn quanh nhưng chẳng thấy gì.
Tin
rằng mình vừa nhìn thấy một hồn ma, và linh cảm điều gì hết sức bất
thường, Lư Thao vội bỏ việc đồng áng chạy về thông báo những gì vừa xẩy
ra cho Uy Liêm.
Vừa gặp mặt người anh cột chèo, Lư Thao hỏi dồn dập:
-
Uy Liêm, chuyện gì đã xẩy ra cho vợ con anh? Anh nói với tôi là họ về
bên ngoại chơi. Nhưng chỉ cách đây mấy phút tôi nhìn thấy cả hai ngồi
bên bờ ao gần lâu đài Cawood. Tôi linh cảm rằng họ đã bị hại. Anh có
biết gì về việc này hay không?
Mặt Uy Liêm đột nhiên nhợt nhạt như
tờ giấy trắng, lập bà lập bập nói rằng theo chỗ anh ta được biết, vợ con
anh ta còn đang ở bên ngoại, mấy hôm nữa mới về.
Thái độ hoảng hốt
và những lời nói ấp úng của Uy Liêm khiến Lư Thao tin rằng anh ta nói
láo, Lư Thao bèn tới gặp các viên chức sở tại trình bày tự sự. Giới hữu
trách bèn cho người tới gặp Uy Liêm. Sau khi nói chuyện với anh ta, các
viên chức thẩm quyền quyết định cho lệnh tát cạn nước ao.
Vì cái ao không sâu lắm nên hầu như ngay sau đó người ta tìm thấy xác hai mẹ con bà Uy Liêm dưới đáy.
Uy
Liêm bị treo cổ lập tức, nhưng người ta không hiểu liệu kẻ sát nhân có
phải đền tội hay không nếu hồn ma vợ hắn không hiện lên tố cáo nội vụ?
Một câu chuyện khác liên hệ tới hồn ma và tội phạm đã xẩy ra tại Guilsborough, một ngôi làng cổ ở bên Anh vào năm 1764.
Đầu
năm 1764, một khuôn mặt quen thuộc với cư dân trong làng này là một
người bán hàng rong tên là Lỗ Thi (Scottie). Đã từ nhiều năm qua, cứ mỗi
sáu bẩy tuần lễ, Lỗ Thi lại tới ngôi làng này một lần và lần cuối cùng
ông ta tới đây là vào tháng Hai hoặc tháng Ba.
Nhiều tháng sau không
thấy Lỗ Thi trở lại, dân làng thắc mắc không hiểu chuyện gì đã xẩy ra
cho người bán hàng rong quen thuộc này. Bất ngờ, một câu chuyện lạ lùng
xẩy ra rọi một tia sáng vào sự vắng mặt bất thường của Lỗ Thi.
Một
hôm, bà hiệu trưởng trường làng thoáng nghe một nam sinh tên là Sa Mạc
đe dọa một bạn đồng học trong một cuộc cãi lộn rằng cậu ta sẽ đối xử với
người bạn học giống như cha cậu đối xử với Lỗ Thi.
Nghi ngờ lời đe
doạ này có liên hệ tới sự vắng mặt bất thường của Lỗ Thi, bà hiệu trưởng
cho gọi Sa Mạc lên văn phòng, hỏi cậu bé xem lời đe doạ của cậu có ý
nghĩa gì.
Khi cậu bé từ chối tiết lộ, bà bèn nhốt cậu ta vào tủ trước khi mời các hương chức trong làng tới.
Sau
khi bị vặn hỏi hồi lâu, Sa Mạc bèn thuật lại câu chuyện như sau: Vào
buổi chiều cuối cùng mà dân làng thấy Lỗ Thi, sau khi rời ngôi làng
Guilsborough, người bán hàng rong này đã ghé lại nhà cậu, nằm trong một
thung lũng cô đơn không cách xa ngôi làng là mấy.
Khi Lỗ Thi tới nơi, cha cậu bé đang tiếp hai người bạn, Ba Râu và Tư Búa, hai tên bất lương nổi tiếng trong vùng.
Khi
biết Lỗ Thi đã thu được một món tiền hàng khá lớn trong ngày hôm đó, cả
ba bèn quyết định làm thịt người bán hàng rong bất hạnh này.
Chúng
phục rượu cho Lỗ Thi đến lúc say mèm trước khi hạ sát ông này một cách
thật khủng khiếp: Chúng cắt tử thi người bán hàng rong thành nhiều mảnh
nhỏ trước khi bỏ vào lò gạch đốt thành than.
Cậu bé Sa Mạc khai rằng
lúc đó, cậu và đứa em trai, qua một cái lỗ nhỏ trên lầu, đã chứng kiến
tận mắt vụ án mạng từ đầu đến cuối nhưng vì quá kinh hoàng nên không dám
cục cựa.
Sau lời khai của Sa Mạc, các hương chức bèn kéo nhau tới
nhà cậu bé. Biết nội vụ đã vỡ lở, mẹ cậu bèn hợp tác với nhà chức trách,
xác nhận câu chuyện của Sa Mạc.
Ba tên sát nhân bị bắt giữ, xét xử và bị treo cổ dù cả ba vẫn chối tội đến giây phút cuối.
Buổi
tối sau ngày ba phạm nhân bị hành hình, vị linh mục tại khám đường
Northampton, nơi ba can phạm bị giam giữ, ngồi trầm ngâm trong phòng đọc
sách thắc mắc không biết có phải bộ ba này đã thực sự sát hại Lỗ Thi
hay không. Ông thắc mắc vì dân làng đồn rằng vụ này do chính mẹ cậu bé
dàn cảnh vì hai vợ chồng bà ta luôn luôn lục **c. Ngoài ra, việc cả ba
phạm nhân đều không nhận tội khiến vị linh mục cảm thấy hết sức nghi
ngờ.
Ông ngả lưng xuống ghế và trong khi đầu óc đang đặt ra một vài
giả thuyết thì đột nhiên một luồng hơi lạnh khiến ông rùng mình và có
cảm tưởng như có người lạ mặt vừa xuất hiện trong phòng.
Ngước mắt nhìn lên, ông ngạc nhiên khi thấy một người đàn ông đang đứng ở phía bên kia bàn.
Thoạt
tiên, ánh nến mù mờ khiến vị linh mục không nhìn rõ được người đối
diện, nhưng sau khi định thần nhìn kỹ, ông kinh hoàng khi nhận ra người
này chính là Ba Râu, kẻ mới bị treo cổ 24 tiếng đồng hồ trước đó.
Vị linh mục mở miệng toan lên tiếng nhưng nỗi kinh hoàng khiến ông nói chẳng nên lời.
Ông ở trong trạng thái gần như bất tỉnh khi người đối diện khởi sự lên tiếng:
-
Tôi là Ba Râu. Tôi tới đây để nhờ ngài thông báo với tất cả mọi người
rằng chính ba đứa chúng tôi chịu trách nhiệm về cái chết của Lỗ Thi.
Chúng tôi đã hạ sát ông ta đúng như lời thằng bé Sa Mạc và mẹ nó khai
trình.
Nếu ngài muốn được minh chứng rằng đây là những lời nói chân
thành của Ba Râu, và ngài không hề mơ ngủ, xin ngài hãy ra tới cánh đồng
ngay phía sau nhà Sa Mạc, đào dưới gốc cây thông thứ ba ngay cạnh cái
máy bơm nước, ngài sẽ tìm thấy một cái hộp trong đó có cái nhẫn của Lỗ
Thi.
Ngài sẽ nhận diện cái nhẫn này một cách dễ dàng vì trên nhẫn có
khắc hàng chữ “Những kẻ nào ăn cướp của ta sẽ bị treo cổ”. Và lời cảnh
cáo này đã trở thành sự thực.
Xin ngài giúp chúng tôi làm sáng tỏ
việc này, vì chỉ có thế, những linh hồn đầy tội lỗi của chúng tôi mới có
thể siêu thoát được. Dứt lời, người đàn ông bước lui và đột nhiên tan
biến vào bóng đêm. Ngọn nến đột nhiên bùng sáng và mọi việc trở lại bình
thường.
Sáng hôm sau, vị linh mục tới cánh đồng phía sau nhà Sa
Mạc, đào dưới gốc cây thông thứ ba bên cạnh cái máy bơm nước. Phía dưới
là một cái hộp trong đựng cái nhẫn của Lỗ Thi với lời cảnh cáo mà hồn ma
Ba Râu đã nhắc tới vào đêm hôm trước.
Một trường hợp lạ lùng khác, không thể cắt nghĩa được, đã giúp ngăn chận được một án mạng.
Vào
đầu thế kỷ 20, một đêm nọ, một người đàn ông tên là Thành Tân nằm mơ
thấy ông đang đứng ở trong ngôi vườn sau nhà, chờ đợi một cái gì sắp xẩy
ra mà ông không biết.
Một lúc sau, ông nghe có tiếng người nói, và
dưới ánh trăng, ông nhận ra đó là người làm vườn và cô đầu bếp của ông.
Hai người đang nói chuyện có vẻ say sưa thì đột nhiên người làm vườn
chụp cổ cô gái, đè cô xuống đất xiết cổ tới khi cô gái tắt thở trước khi
ném xác cô xuống một cái hố.
Quá kinh hoàng, ông Thành Tân toan chạy tới thì... giật mình thức giấc, mồ hôi đầm đìa như tắm.
Giấc
mơ khiến ông trằn trọc hồi lâu mới ngủ lại được, nhưng khi vừa chợp
mắt, ông lại nằm mơ y hệt giấc mơ lúc trước và cũng choàng tỉnh khi toan
chạy tới cứu cô gái.
Lần này, ông không ngủ lại nữa mà quyết định
cầm đèn ra vườn sau, nơi người làm vườn xiết cổ cô gái trong giấc mơ của
ông xem có gì lạ hay không.
Khi vừa xuống tới nhà bếp, ông ngạc
nhiên nhìn thấy cô đầu bếp, ăn mặc giống hệt như trong giấc mơ của ông,
đang chuẩn bị đi đâu thì phải.
Ông bèn hỏi cô gái xem cô tính đi đâu vào đêm hôm khuya khoắt như vậy (lúc đó là ba giờ sáng).
Cô đầu bếp bẽn lẽn nói rằng cô đang chờ người làm vườn đánh xe ngựa tới đưa cô sang làng bên làm đám cưới.
Ông
Thành Tân bèn nói với cô rằng ông không phản đối việc cô kết hôn với
người làm vườn, nhưng ông không muốn thấy cô ra đi vào lúc nửa đêm nửa
hôm như vậy với một người đàn ông.
Cô gái tuy sợ chủ, nhưng trước một việc quan trọng tới cả cuộc đời cô, cô không biết phải làm sao nên có vẻ ngần ngừ.
Thông cảm điều đó, ông Thành Tân yêu cầu cô gái nán lại một chút, chờ ông nói chuyện với người làm vườn trước đã.
Rồi
ông vội vã bước ra tận cửa vườn nhìn quanh nhưng không thấy bóng một
chiếc xe ngựa nào hết. Trong khi đang tính trở vào nhà thì ông nghe có
tiếng ịch ịch như tiếng đào đất.
Lần theo hướng tiếng động, ông thấy người làm vườn đang hối hả đào một cái hố.
Cảm
thấy chắc chắn rằng giấc mơ đã báo cho ông biết về một vụ án mạng sắp
xẩy ra, ông phóng tới chụp vai người làm vườn. Anh ta vùng vẫy quyết
liệt nhưng khi nhận thấy người chụp vai anh là ông Thành Tân, anh ta
bèn... ngất xỉu.
Câu chuyện không cho biết vụ hôn nhân có thành hay
không - mà theo câu chuyện kể lại có lẽ là không, vì người làm vườn
không còn làm việc với ông Thành Tân nữa trong khi cô đầu bếp vẫn ở lại
và hết sức cám ơn ông chủ sau khi được nghe ông thuật lại giấc mơ hãi
hùng của ông.
Ma quá giang
Nhiều người đi trên đường
khuya, vắng đôi khi bắt gặp ma và có khi trông rõ như người thật nên đôi
lúc lại không nghĩ rằng mình gặp ma...
Dee Goss, người đã quả quyết
mình trông thấy hồn ma đã mô tả lại như sau: "Tôi thấy con ma đội mũ
trùm đầu, điều khủng khiếp là không có chân nên trông như lơ lững, trôi
nổi dật dờ ngang qua con đường ngay trước mặt chúng tôi. Tôi đã thấy
hình ảnh này rất rõ, có thể phân biệt từ chi tiết".
Vào những năm
1976, 1978, hồn ma trên còn được thấy lại nhiều lần trên đường và mới
đây một hình ảnh về hồn ma với mũ trùm đầu lại xuất hiện và nhiều người
đã thấy rõ ràng ngay trên con đường vòng của xa lộ gần cầu Stocks ở phía
Nam Yourkshire (Anh Quốc). Hai người tuần cảnh ban đêm đã thấy một hồn
ma với mũ trùm đầu (giống như hình ảnh đã thấy ở nhiều nơi) trên cầu
Pearoyd, ngoài ra có đêm một trong hai người lại còn thấy một hình ảnh
lạ lùng kỳ dị khi giữa đêm khuya thanh vắng bỗng có ba đứa bé im lặng
nhảy múa quanh cột điện cao thế.
Trong Modern Mysteries of Britain
còn ghi nhận những sự kiện đáng lưu ý về hồn ma xuất hiện trên đường, ở
đây có sự khác biệt và linh hoạt hơn. Ấy là ma đón đường và xin quá
giang (người Mỹ và người Anh thường gọi là Phantom Hitch Hiker). Sau đây
là vài trường hợp có thật xảy ra:
Năm 1951, tại Lakenheath, căn cứ
không quân ở Suffok, một cảnh sát đã lái xe quanh căn cứ vào ban đêm và
đã thấy một phi công trong bộ quân phục xuất hiện giữa đường và làm hiệu
muốn quá giang xe. Người cảnh sát dừng xe lại để cho viên phi công bước
lên. Viên phi công này xin mồi lửa điếu thuốc, một khi ngọn lửa từ hộp
quẹt lóe lên thì viên phi công biến mất, người cảnh sát kinh ngạc và rợn
tóc gáy khi thấy cái ghế ngồi trong xe, nơi mà viên phi công vừa ngồi
trống rỗng một cách dễ sợ. Về sau, qua cuộc điều tra, người ta được biết
ở góc căn cứ này trước đã xảy ra một tai nạn thảm khốc, một chiếc quân
xa đã đâm sầm vào một viên phi công trẻ tuổi đang trên đường đi bộ đến
căn cứ. Nhìn ảnh chụp người lính Không Quân này, người cảnh sát lái xe
đêm ấy đã khẳng định rằng đó chính là người đã xin quá giang và đã biến
mất sau đó.
Trường hợp tương tự cũng đã xảy ra tại Oklahoma (Hoa Kỳ)
vào mùa đông năm 1965. Lúc đó cô Mae Doria đang lái xe chạy trên xa lộ
20 hướng đông của đường Claremore thì gặp một cậu bé trạc độ 12 tuổi
đứng bên đường đưa tay khoác khoác ra dấu chận xe lại, Mae hỏi cậu bé
muốn về đâu, cậu bé đưa tay chỉ về phía trước và nói: "Nhà cháu ở đầu
kia kìa". Cô Mae để cậu bé ra ngồi ở ghế sau, họ nói chuyện với nhau cho
đến khi xe đến gần Pryor thì cậu bé ngỏ ý muốn xuống xe ở vị trí cống
nước lớn gần đó. Khi đó Mea chạy xe chậm lại, cô lấy là lạ vì vùng này
chẳng có nhà cửa gì cả còn cây cối thì lưa thưa, có nơi trơ trụi hoang
vu vắng vẻ vô cùng. Khi đó, Mae Doria hỏi cậu bé: "Nhà cháu ở đâu?" cậu
bé lại chỉ tay về phía trước và trả lời: "Nhà cháu ở đầu kia kìa!". Cô
Mae Doria quay mặt về hướng mà cậu bé vừa chỉ nhưng chẳng thấy nhà cửa
nào ngoài vùng đồng trống. Cô ngạc nhiên quay lại thì không thấy cậu bé ở
trong xe nữa. Qúa kinh ngạc cô vội ngừng xe lại. Vậy cậu bé ra khỏi xe
khi nào? Cô Mae Doria cảm thấy hoang mang, cô cứ nghĩ là cậu bé đã nhảy
ra khỏi xe rồi nhưng tại sao cửa xe vẫn còn đóng chặt? Cô lái xe chạy
quanh nhiều vòng nơi vùng đồng trống cạnh xa lộ nhưng vô ích, hình bóng
cậu bé vẫn biệt tăm... Điều kỳ lạ là lúc ấy cô không cảm thấy điều gì
khiến phải lo sợ hay kinh hãi cả. Nhưng sau đó cô mới cảm thấy rờn rợn
trong người.
Hai năm sau, nhân lúc rảnh rỗi, gặp người đi thu tiền
hơi đốt, cô Mae Doria kể cho anh ta nghe chuyện liên hệ đến việc cô gặp
cậu bé quá giang và biến mất một cách lạ lùng ngày nào thì người này cho
biết cậu bé mà cô gặp đã chở đi một đoạn đường là chuyện có thật và
nhiều người lái xe qua đó cũng đã gặp trường hợp tương tự nghĩa là cậu
bé xuất hiện xin quá giang xe về nhà nhưng nửa đường thì biến mất. Người
đi thu tiền hơi đốt nói:
- "Tôi đã nghe chuyện về cậu bé này từ
lâu. Đó chính là một hồn ma và sự việc này xảy ra từ lâu rồi, từ năm
1936 chớ không phải mới đây... "chuyện khác :Đây là một câu chuyện của
bạn chị tôi,bạn chị tôi có người yêu thường hay đi chơi đêm.Một hôm,
đang đi trên đường về nhà(phải đi ngang qua nghĩa địa >"<) thì
người yêu bạn chị tôi bỗng thấy 1 cô gái, mặc áo trắng và tóc xõa
dài,tuy thấy hơi rợn nhưng ban trai bạn chị tôi cũng kô tin có ma
thật(chỉ nghĩ là có ai đó mặc bộ đó để dọa người thôi).Xong, cô gái tiến
gần đến chỗ ban trai bạn chị tôi và nói:"em ơi, đèo giúp chị về nhà
với",bạn trai bạn chị tôi hỏi:"thế nhà chị ở đâu", cô gái kô nói, chỉ
bảo là đèo giúp về.Bắt đầu cảm thấy sợ,nhưng vẫn đèo cô gái đi.Đến gần
nhà mình, bạn trai bạn chị tôi bảo:"chị ơi, muộn lắm rồi, em phải về kô
bố mẹ mắng", thế là bạn trai bạn chị tôi cho tôi gái xuống và phóng
thẳng vào nhà.Vào nhà xong, ban trai bạn chị tôi gọi điện cho bạn chị
tôi và nói đã nhìn thấy ma.Một lúc sau, cô gái gọi cửa nhà ban trai bạn
chị tôi, bạn trai bạn chị tôi ra mở cửa, cô gái nói:"em ơi, đã giúp thì
giúp cho chót, sắp đến nhà chị rồi".Lúc đó có cả bạn và bố mẹ bạn trai
chị tôi và họ đều nhìn thấy cô gái.Cảm thấy rợn, bạn của bạn trai bạn
chị tôi thay nhau nói với cô gái:" chị ơi, để bọn em đèo chị về cho".Cô
gái kô nói gì rồi đi mất.Sáng hôm sau, bạn trai bạn chị tôi bị tai nạn
xe rồi chết(kô bít là thật kô nhưng bạn trai của bạn chị tôi chết là có
thậtchuyện khác :Chuyện này đã xảy ra 4 năm về trước, chuyện là thế này
gần nhà mình có 1 cư xá (thực ra hồi giải phóng đây là bệnh viện nhà bảo
sanh sau đó chuyển thành cư xá cho người ta thuê phòng). Bệnh viện này
gồm 4 tầng, nhưng chỉ có tầng trệt là có người thuê thôi, 3 tầng còn lại
vẫn bỏ trống, mặt bằng bệnh viện là tiệm rửa xe.Hồi đó mình, chị
mình,anh trông tiệm rửa xe (bf của chị mình hồi đó), và 2,3 người thuê
phòng ở đó thường hay lên tận lầu 3 chơi bài, mua đồ lên đó ăn. tầng
trên cùng thì không dám lên vì còn rất nhiều đồ của bệnh viện chưa ai
dọn dẹp, mỗi lần lên đó chơi cả đám thường hay nghe tiếng rớt đồ lạch
cạch lạch cạch nhưng ko ai sợ cả cho đó là do chuột quậy thôi. Rùi tới
một hôm cúp điện, cả đám lại rủ nhau chơi bài nữa, lúc này đã là gần 9h
tối, cả đám dọn bàn ra ngay giữa bãi rửa xe ngồi thắp đèn cầy chơi bài,
chỗ mình ngồi chơi bài nằm cách cầu thang khoảng 10m thì phải,mà hướng
mình ngồi lại hướng ngay cầu thang mới ác chứ, lúc này không gian đang
rất yên tĩnh và âm u chỉ lấp lánh ánh sáng của mấy cây đèn,tiếng cười
nói nhỏ nhẹ, cả đám lại nghe tiếng lạch cạch nữa nhưng vẫn tỏ ra ko có
chuyện gì như thường lệ, cho đến khi mình nhìn thấy một bóng đen mập mờ
ko rõ hình hài cứ bay chầm chậm lên xuống giữa cầu thang lúc đó mình cứ
nhìn chằm chằm phía cầu thang xem phải mình hoa mắt ko (lúc đó nếu mà
bóng đen đó bay tới chắc mình là người dọt trước nói ko nên lời), rùi
mình khều khều chị mình kêu nhìn thử xem có thấy gì ko thì chị mình nói
nhỏ là em cứ chơi đi đừng nhìn nữa chơi xong ván này chị em mình về
--> hiểu rùi đó. kể từ lần đó cả đám ko còn ra đây chơi vào ban đêm
nữa, đến giờ thì bệnh viện này đã cho sinh viên thuê động nghẹt rùi
Còn
nhiều chuyện về ma, quỷ, và cả thần linh có thật nữa nhưng chuyện này
là mình chứng kiến tận mắt.chuyện khác :Đây là câu chuyện thật 100% của
chính tôi:
Hum qua(24/5/08) khoảng 8h tối, tôi cùng người chị họ và
đứa em(xin phép được dấu tên)rủ nhau đi chơi ĐT(điện tử).Chỗ tôi cũng có
một hàng gần nhà nhưng bà chị họ tôi bảo sợ mẹ nên sang bên đường
chơi.Ở bên đường có 3 hàng lận nhưng chị họ tôi lại bảo ngồi mấy hàng
ngoài mẹ vẫn phát hiện ra nên chúng tôi quyết định vào hàng sâu nhất để
ngồi.thế là chúng tôi mải miết chơi kô biết giờ giấc.Đến khoảng 11h,
thấy muộn nên chúng tôi tính tiền đi về.Nhìn sang bên tay trái của tôi
tối đen như mực...bên tay phải thì có chỗ có đèn nhưng tối, kô một bóng
người...vừa đi chúng tôi vừa nghe thấy tiếng *** sủa,còn có cả tiếng gà
gáy nữa, chị tôi bảo nghe thấy *** sủa là có ma vì *** nhìn thấy
ma...chị họ tôi bảo là:"mài đừng có chạy kô ma nó bắt đi đấy". Nhưng vừa
đi khoảng 2..3s sau thì tự nhiên bà chị họ tôi chạy như điên...tôi và
đứa em đâm sợ nên chạy theo.Thế là cả 3 chúng tôi chạy như ma đuổi, vừa
chạy vừa nhìn lại đằng sau xem có ai chay theo mình kô...Cả tối hum đó,
tôi kô ngủ được, nhà tôi ngủ lúc nào cũng thấy như ai đó lên xuống cầu
thang.Thật ra, chuyện đó vẫn diễn ra hàng ngày...Theo thường lệ tôi
thường để dép đi ở nhà ngay trước mặt(tất nhiên phải sau tấm màn
rồi).Tôi bỗng dưng thấy lạnh sống lưng và bắt đầu thấy sợ, nên tôi cố
chùm chăn lên đầu dù nó nóng toát hết cả mồ hôi...Bỗng dưng, ở chỗ dép
của tôi, thấy một cái chân màu trắng toát như đang xỏ vào chiếc
dép...tôi bát đầu cảm thấy sợ đến cực độ...cố nhắm mắt nhưng coi là theo
phản ứng thông thường, tôi quay vào chỗ mẹ tôi và cố ôm mẹ.Nhưng kô
hiểu vì sa0,người mẹ tôi lạnh toát, lúc tôi nhìn lên là 1 người khác,
một người phụ nữ tóc rất dài và có con mắt đỏ ngầu nhìn tôi chằm chằm,
chỉ nhìn thấy mắt vì tóc đã che hết mặt. Tôi cố nhắm mắt, cố nghĩ đấy
chỉ là một giấc mơ nhưng bỗng dưng cổ tôi cảm thấy đau nhói, tôi cố mở
mắt ra và k0n ma đó đang bóp cổ tôi rất chặt...chặt đến nỗi kô cử động
được, kô nói lên được câu gì. Bỗng dưng tôi bị bật dậy, hóa ra đấy chỉ
là một giấc mơ.Nhưng lúc tôi đậy, người tôi toát hết mồ hôi và tôi vẫn
còn cảm giác nhói ở cổ...Có lẽ tôi đã bị ám ảnh